鼋头山神女歌
唐代:韦应物 关键词:- 鼋头山神女歌原文:
- 鼋头之山,直上洞庭连青天。苍苍烟树闭古庙,
中有蛾眉成水仙。水府沉沉行路绝,蛟龙出没无时节。
魂同魍魉潜太阴,身与空山长不灭。东晋永和今几代,
云发素颜犹盼睐。阴深灵气静凝美,的砾龙绡杂琼珮。
山精木魅不敢亲,昏明想像如有人。蕙兰琼芳积烟露,
碧窗松月无冬春。舟客经过奠椒醑,巫女南音歌激楚。
碧水冥空惟鸟飞,长天何处云随雨。红渠绿蘋芳意多,
玉灵荡漾凌清波。孤峰绝岛俨相向,鬼啸猿啼垂女萝。
皓雪琼枝殊异色,北方绝代徒倾国。云没烟销不可期,
明堂翡翠无人得。精灵变态状无方,游龙宛转惊鸿翔。
湘妃独立九疑暮,汉女菱歌春日长。始知仙事无不有,
可惜吴宫空白首。 - 鼋头山神女歌拼音解读:
-
yuán tóu zhī shān ,zhí shàng dòng tíng lián qīng tiān 。cāng cāng yān shù bì gǔ miào ,
zhōng yǒu é méi chéng shuǐ xiān 。shuǐ fǔ chén chén háng lù jué ,jiāo lóng chū méi wú shí jiē 。
hún tóng wǎng liǎng qián tài yīn ,shēn yǔ kōng shān zhǎng bú miè 。dōng jìn yǒng hé jīn jǐ dài ,
yún fā sù yán yóu pàn lài 。yīn shēn líng qì jìng níng měi ,de lì lóng xiāo zá qióng pèi 。
shān jīng mù mèi bú gǎn qīn ,hūn míng xiǎng xiàng rú yǒu rén 。huì lán qióng fāng jī yān lù ,
bì chuāng sōng yuè wú dōng chūn 。zhōu kè jīng guò diàn jiāo xǔ ,wū nǚ nán yīn gē jī chǔ 。
bì shuǐ míng kōng wéi niǎo fēi ,zhǎng tiān hé chù yún suí yǔ 。hóng qú lǜ pín fāng yì duō ,
yù líng dàng yàng líng qīng bō 。gū fēng jué dǎo yǎn xiàng xiàng ,guǐ xiào yuán tí chuí nǚ luó 。
hào xuě qióng zhī shū yì sè ,běi fāng jué dài tú qīng guó 。yún méi yān xiāo bú kě qī ,
míng táng fěi cuì wú rén dé 。jīng líng biàn tài zhuàng wú fāng ,yóu lóng wǎn zhuǎn jīng hóng xiáng 。
xiāng fēi dú lì jiǔ yí mù ,hàn nǚ líng gē chūn rì zhǎng 。shǐ zhī xiān shì wú bú yǒu ,
kě xī wú gōng kōng bái shǒu 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。 - 暂无
-
韦应物
韦应物(737~792),中国唐代诗人。汉族,长安(今陕西西安)人。今传有10卷本《韦江州集》、两卷本《韦苏州诗集》、10卷本《韦苏州集》。散文仅存一篇。因出任过苏州刺史,世称“韦苏州”。诗风恬淡高远,以善于写景和描写隐逸… 详情
相关翻译赏析
作者介绍
转载请注明:学唐诗网原文链接 | https://www.xuetangshi.com/shici/7815.html
版权声明:本文内容由网友上传(或整理自网络),部分内容原作者已无法考证,版权归原作者所有。学唐诗网免费发布仅供学习参考,其观点不代表本站立场。
古文典籍
- 「仪礼」
- 「论衡」
- 「吴子」
- 「将苑」
- 「孝经」
- 「周礼」
- 「列子」
- 「管子」
- 「汉书」
- 「尚书」
- 「墨子」
- 「素书」
- 「六韬」
- 「冰鉴」
- 「荀子」
- 「反经」
- 「礼记」
- 「庄子」
- 「孟子」
- 「中庸」
- 「左传」
- 「论语」
- 「史记」
- 「老子」
- 「周易」
- 「韩非子」
- 「三字经」
- 「红楼梦」
- 「战国策」
- 「鬼谷子」
- 「本草纲目」
- 「智囊(选录)」
- 「全部古籍>>」
经典名句
- 处事有何定凭,但求此心过得去
- 山桃红花满上头,蜀江春水拍山流。
- 夫声乐之入人也深,其化人也速,故先王谨为之文。乐中平则民和而不流,乐肃庄则民齐而不乱。
- 南朝千古伤心事,犹唱后庭花。
- 学之染人,甚于丹青。
- 君子食无求饱,居无求安。敏于事而慎于言,就有道而正焉。可谓好学也已。